首页 > 诗词歌赋 > 诗词大全 >

杜甫《冬至》原文翻译及赏析

作者:杜甫

冬至


【原文】唐代,杜甫
年年至日长为客,忽忽穷愁泥杀人。江上形容吾独老,
天边风俗自相亲。杖藜雪后临丹壑,鸣玉朝来散紫宸。
心折此时无一寸,路迷何处见三秦。

nián nián zhì rì zhǎng wéi kè ,hū hū qióng chóu ní shā rén 。jiāng shàng xíng róng wú dú lǎo ,
年年至日长为客,忽忽穷愁泥杀人。江上形容吾独老,
tiān biān fēng sú zì xiàng qīn 。zhàng lí xuě hòu lín dān hè ,míng yù cháo lái sàn zǐ chén 。
天边风俗自相亲。杖藜雪后临丹壑,鸣玉朝来散紫宸。
xīn shé cǐ shí wú yī cùn ,lù mí hé chù jiàn sān qín 。
心折此时无一寸,路迷何处见三秦。

提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。