wǒ yín xiè tiǎo shī shàng yǔ ,shuò fēng sà sà chuī fēi yǔ 。xiè tiǎo yǐ méi qīng shān kōng ,
我吟谢脁诗上语,朔风飒飒吹飞雨。谢脁已没青山空,
hòu lái jì zhī yǒu yīn gōng 。fěn tú zhēn qiú wǔ yún sè ,yè rú qíng tiān sàn cǎi hóng 。
后来继之有殷公。粉图珍裘五云色,晔如晴天散彩虹。
wén zhāng biāo bǐng guāng lù lí ,yīng shì sù é yù nǚ zhī suǒ wéi 。
文章彪炳光陆离,应是素娥玉女之所为。
qīng rú sōng huā luò jīn fěn ,nóng sì tái jǐn hán bì zī 。yuǎn shān jī cuì héng hǎi dǎo ,
轻如松花落金粉,浓似苔锦含碧滋。远山积翠横海岛,
cán xiá fēi dān yìng jiāng cǎo 。níng háo cǎi duō huā lù róng ,jǐ nián gōng chéng duó tiān zào 。
残霞飞丹映江草。凝毫采掇花露容,几年功成夺天造。
gù rén zèng wǒ wǒ bú wéi ,zhe lìng shān shuǐ hán qīng huī 。dùn jīng xiè kāng lè ,
故人赠我我不违,著令山水含清晖。顿惊谢康乐,
shī xìng shēng wǒ yī 。jīn qián lín hè liǎn míng sè ,xiù shàng yún xiá shōu xī fēi 。
诗兴生我衣。襟前林壑敛暝色,袖上云霞收夕霏。
qún xiān zhǎng tàn jīng cǐ wù ,qiān yá wàn lǐng xiàng yíng yù 。shēn qí bái lù háng piāo yáo ,
群仙长叹惊此物,千崖万岭相萦郁。身骑白鹿行飘飖,
shǒu yì zǐ zhī xiào pī fú 。xiàng rú bú zú kuà sù shuāng ,wáng gōng hè chǎng ān kě fāng 。
手翳紫芝笑披拂。相如不足跨鹔鹴,王恭鹤氅安可方。
yáo tái xuě huā shù qiān diǎn ,piàn piàn chuī luò chūn fēng xiāng 。wéi jun1 chí cǐ líng cāng cāng ,
瑶台雪花数千点,片片吹落春风香。为君持此凌苍苍,
shàng cháo sān shí liù yù huáng 。xià kuī fū zǐ bú kě jí ,jiǎo shǒu xiàng sī kōng duàn cháng 。
上朝三十六玉皇。下窥夫子不可及,矫首相思空断肠。
提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。
下一篇:李白《横江词六首》原文翻译及赏析