xiān rén shí wǔ ài chuī shēng ,xué dé kūn qiū cǎi fèng míng 。shǐ wén liàn qì cān jīn yè ,
仙人十五爱吹笙,学得昆丘彩凤鸣。始闻炼气餐金液,
fù dào cháo tiān fù yù jīng 。yù jīng tiáo tiáo jǐ qiān lǐ ,fèng shēng qù qù wú qióng yǐ 。
复道朝天赴玉京。玉京迢迢几千里,凤笙去去无穷已。
yù tàn lí shēng fā jiàng chún ,gèng jiē bié diào liú xiān zhǐ 。cǐ shí xī bié jù kān wén ,
欲叹离声发绛唇,更嗟别调流纤指。此时惜别讵堪闻,
cǐ dì xiàng kàn wèi rěn fèn 。zhòng yín zhēn qǔ hé qīng chuī ,què zòu xiān gē xiǎng lǜ yún 。
此地相看未忍分。重吟真曲和清吹,却奏仙歌响绿云。
lǜ yún zǐ qì xiàng hán guān ,fǎng dào yīng xún gōu shì shān 。mò xué chuī shēng wáng zǐ jìn ,
绿云紫气向函关,访道应寻缑氏山。莫学吹笙王子晋,
yī yù fú qiū duàn bú hái 。
一遇浮丘断不还。
提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。
上一篇:李白古朗月行古诗原文翻译及赏析
下一篇:李白《白马篇》原文翻译及赏析